Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2010

Tâm sự nghệ sĩ vàng

Trong đêm vắng đâu đây… Ai đó lắng nghe Cốc ..cốc.. keng.. keng…. Lời ru buồn ca sĩ Giữa ban ngày đường phố Ai đẹp thế kia ! Rực rỡ vàng bay Người mẫu bất đắc dĩ *** Xe chầm chậm lăn….- tang sướt mướt theo…. Màu trắng đen tương phản Đen như quỷ vô thường âm thầm kêu ai nấy dạ Trắng tợ đời thế nhân bôn ba rốt cuộc hòan không Tiếng A Di Đà vang vang thốt tự đáy lòng Hầu chia xẻ từng nổi buồn ly biệt Oi chữ tình vì sao tha thiết Đã bao đời ngự trị trần gian Lưả Bình Hưng Hòa, lửa Thuận An. Hừng hực đến bao nhiêu Cũng khó khô đi dòng nước mắt Oi tang thương bể khổ ngập tràn !... Những ân oán nợ duyên Ta Bà vương vãi Kiếp lai sinh rồi cũng trùng phùng Lại tiếp tục bên nhau chia sớt khổ vui Hồi hộp từng ngày hên xui mau rủi Đời thế đấy mong manh ngắn ngủi Những nụ hôn thắm thiết nồng nàn Những âm mưu rình rập tương tàn Tên đời đổi nhưng nghiệp nào dễ đổi Đường đến chân trời kia….bụi mịt mù tung **** An sàng xong thầy quảy gót ung dung Mỉm cười đấy nhưng lòng buồn

Bồ đề đạt ma

Khai thiền chỉ tánh lưu muôn thuở Lướt sóng về Tây quảy độc hài Hùng lực Thiếu lâm cuồn cuộn mãi Từ làn mắt biếc rợn xưa nay